Một họa sĩ trẻ khốn khổ sau bao phen trắc trở cuối cùng cũng tìm được việc làm. Không nhà cửa, anh ngủ vật vờ trong một gara hoang phế, giữa đêm khuya thanh vắng lại nghe tiếng chuột kêu rúc rích.
Lâu ngày con chuột nhỏ ấy trở nên táo tợn đến nỗi dám leo lên bản vẽ của anh để nghịch phá. Anh chẳng nỡ xua đuổi nó, từ đấy cả người và chuột cùng “chung sống hòa bình”, vui vẻ với nhau như bạn bè thân thiết. Không lâu sau, chàng họa sĩ được giới thiệu đến Hollywood làm phim hoạt hình về động vật. Lúc đầu công việc của anh tiến triển rất chậm, nghĩ hoài nghĩ mãi không biết vẽ con gì.
Cuối cùng trong một đêm khuya, anh chợt nhớ đến chú chuột nhảy múa trên bản vẽ năm xưa nơi gara hoang vắng.
Chàng họa sĩ trẻ ấy chính là ngài Walt Disney lừng danh, đã sáng tạo ra hình tượng chuột Mickey mê hoặc cả thế giới. Trong lúc khó khăn, Thượng đế đã ban cho ông con chuột, để ông lưu giữ những linh cảm quý báu.
BA MẸ HỎI CON CÁC CÂU SAU NHÉ!
Con có biết chú chuột Mickey không?
Câu chuyện này cho con suy nghĩ gì về cuộc sống của người họa sĩ và con chuột?
Nếu con là người họa sĩ, con sẽ đối xử với chú chuột thế nào?
Hàng ngày con có yêu thương và quý trọng sự sống của những con vật nhỏ nhắn xung quanh con không?