Chuyện kể rằng, một hôm rùa con đến hỏi bố mẹ: “Tại sao con cứ mãi mang cái “tòa nhà” nặng nề này trên lưng hoài vậy?”.
Bố mẹ rùa nói: “Con may mắn lắm mới có được nó, nó rất có ích khi con đi ra ngoài”.
Rùa con không đồng tình với giải đáp kia nhưng chú nghĩ mình phải nghe và chấp nhận lời dạy của bố mẹ.
Rồi một ngày nọ, rùa con gặp bạn của chú, bạn ếch cũng thắc mắc: “Tại sao bạn phải mang cái nhà trên lưng vậy?”.
Rùa chưa kịp trả lời, vừa lúc ấy có một người cưỡi ngựa chạy đến, ếch cấp tốc nhảy xuống cái ao gần đó, còn rùa thì chậm chạp nhưng chú nhanh chóng nhớ đến lời dạy của bố mẹ nên chú liền thụt đầu vào “ngôi nhà” của mình.
Bạn ếch lo lắng “chắc rùa đã chết rồi”. Nhưng sau khi con ngựa chạy qua rồi, chú rùa từ từ chuyển động và bò đi. Chú không làm sao cả.
Chú nhớ lại lời dặn của bố mẹ: “Này con trai, con may mắn mới có được ngôi nhà ở trên lưng!”
Nên biết lời dạy của cha mẹ thường là chí lý vì xuất phát từ tình thương vô điều kiện. Ngoài ra nên nhớ là mỗi cá nhân đều có một ưu điểm riêng.
BA MẸ HỎI CON CÁC CÂU SAU NHÉ!
Bạn rùa cảm thấy như thế nào khi ba mẹ giải thích vì sao nó luôn mang cái mai?
Theo các con khi gặp nguy hiểm nó mới nhận ra là ba mẹ nói đúng?
Nếu ba mẹ giải thích cho các con, con các không bằng lòng các con sẽ làm như thế nào?
Theo như các con có nên khuyến khích các bạn tìm ra thế mạnh của mình không?
Các con làm gì khi gặp nguy hiểm đến bạn thân?