GIÁ TRỊ CỦA SỰ TỰ GIÁC VÀ TRÁCH NHIỆM

“Hãy sống có trách nhiệm và biết nghĩ cho người khác, chúng ta sẽ luôn nhận lại được những điều tốt đẹp.”

Ngày xưa có một vị vua vì muốn hiểu rõ hơn về các thần dân của mình – từ các quan tới thường dân, bèn nghĩ ra một kế. Nhà vua tìm tới một con đường nhỏ độc đạo cheo leo trên sườn núi, một bên là vách đá cao ngất, môt bên là vực thẳm. Nhà vua tự tay đào một cái lỗ giữa đường và đặt vào đó là một cái túi đựng đầy những đồng tiền vàng lấp lánh. Sau đó, nhà vua hì hục vần một tảng đá thật to đè lên cái lỗ. Xong việc, nhà vua nấp trong một bụi cây ven đường chờ.

Thoạt tiên, một chiếc kiệu trên có một vị quan cùng một toán lính vác cờ quạt, chiêng trống, tay đao tay thước ầm ầm kéo qua. Thấy tảng đá chắn đường kiệu không qua được, tên lính đi đầu nhìn quanh quất một hồi không thấy ai bèn đến bên cửa xe nói vọng vào trong. Vị quan thò đầu ra lẩm bẩm than phiền nhà vua trị nước kém cỏi, chỉ lo hội hè đình đám không màng tới việc muôn dân, quyền sinh quyền sát nằm trong tay mà để đường sá không đi được. Nói vậy nhưng vị quan nọ chẳng thèm bước khỏi kiệu, phẩy tay ra hiệu cho toán lính quay trở lại.

Lát sau, một nhà buôn ngồi trên ngựa thồ lặc lè đi tới. Hai bên hông ngựa treo hai chiếc hòm chứa đầy vải vóc, châu báu và mặt hàng quý giá. Gặp tảng đá chắn lối giữa đường, ngựa nặng không qua nổi bèn đứng lại giậm chân sốt ruột, miệng phì phò. Nhà buôn nọ vẫn ngồi yên trên ngựa, bực tức cằn nhằn nhà vua chỉ biết bắt dân nạp thuế cho nhiều nhưng đường sá chẳng ra gì. “Tiền mình đã bỏ ra, tội gì bây giờ lại phải đứng ra dọn đường?”, nhà buôn tính toán. Làu bàu một lát, ông cũng quay ngựa bỏ đi.

Được một lát, có một bác nông dân kĩu kịt một gánh rau thật nặng đi qua. Gánh nặng khiến chiếc đòn cong như cánh cung nhịp nhàng theo nhịp chân của bác. Tới chỗ tảng đá, bác nông dân dừng bước, hạ gánh. Không nói không rằng, bác lẳng lặng vần tảng đá sang một bên lần lăn nó xuống vực. “Thế là xong, đường quang đi lại thoải mái nhé”, bác nông dân xoa tay hồ hởi. Khi quay trở lại gánh rau, bác nông dân phát hiện chiếc túi đựng toàn tiền vàng.

BA MẸ HỎI CON CÁC CÂU SAU NHÉ!

  1. Con thấy bác nông dân là người như thế nào?
  2. Khi cố hết sức mình đẩy tảng đá sang bên đường bác nông dân đã có suy nghĩ gì? Bác làm việc đó có phải để được nhận tiền không?
  3. Trên đường đi khi nhìn thấy hòn đá to, hòn gạch, hay cành cây…làm mình có thể bị vấp ngã con thường làm thế nào?
  4. Tại sao nhà Vua lại cho quân lính đặt hòn đá lớn nằm chắn ngang đường đi?
  5. Con có biết câu “ làm việc có trách nhiệm” nghĩa là sao không? Con có phải là người có trách nhiệm không?