CON LỪA GIÀ VÀ NGƯỜI NÔNG DÂN

“Luôn luôn có một con đường để đi”

Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại xảy chân rơi xuống một cái giếng. Con vật kêu la hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Và cuối cùng ông quyết định: “Con lừa đã già và cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi gì khi cứu con lừa lên cả.

Thế là ông nhờ vài người hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đât đổ vào giếng, con lừa như hiểu được chuyện gì đang xảy ra và nó kêu là thảm thiết, sau hồi lâu, con lừa bỗng trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và ông vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước chân lên cao hơn. Chỉ một lúc sau, mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy đi.

BA MẸ HỎI CON CÁC CÂU SAU NHÉ!

  1. Chú lừa trong câu truyện đang lâm vào tình huống nguy hiểm như thế nào?
  2. Chú có đứng im chờ chết không con? Vậy chú lừa đã có những hành động nào để tự cứu mình?
  3. Theo con chú lừa có những đức tính đáng khen nào?
  4. Mỗi khi gặp việc gì đó khó khăn con thường làm thế nào?