CÂU CHUYỆN ỐC SÊN

Ốc sên con ngày nọ hỏi mẹ: Mẹ ơi ! Tại sao chúng ta từ khi sinh ra phải đeo cái bình vừa nặng vừa cứng trên lưng như thế? Thật mệt chết đi được!”

Vì cơ thể chúng ta không có xương để chống đỡ, chỉ có thể bò, mà bò cũng không nhanh” – Ốc sên mẹ nói.

“Chị sâu róm không có xương cũng bò chẳng nhanh, tại sao chị ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?”
“Vì chị sâu róm sẽ biến thành bướm, bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy”.
“Nhưng em giun đất cũng không có xương, cũng bò chẳng nhanh, cũng không biến hoá được, tại sao em ấy không đeo cái bình vừa nặng vừa cứng đó?”
“Vì em giun đất sẽ chui xuống đất, lòng đất sẽ bảo vệ em ấy”.
Ốc sên con bật khóc, nói: “Chúng ta thật đáng thương, bầu trời không bảo vệ chúng ta, lòng đất cũng chẳng che chở chúng ta”.
“Vì vậy mà chúng có cái bình!” – Ốc sên mẹ an ủi con – “Chúng ta không dựa vào trời, cũng chẳng dựa vào đất, chúng ta dựa vào chính bản thân chúng ta”.

BA MẸ HỎI CON CÁC CÂU SAU NHÉ!

  1. Khi ốc sên thắc mắc những động vật khác đều được bảo vệ còn ốc sên lại không ai bảo vệ cả, theo con có hợp lý không? Vì sao?
  2. Theo con, ốc sên có thông minh không? Vì sao? (Vì bạn ấy biết so sánh và lấy được các ví dụ rất hay)
  3. Theo con, ốc sên có nghị lực không? 
  4. Theo con, các bạn nhỏ có nên tự làm mọi việc của mình như, tự học bài, tự đánh răng, tự vác ba lô và tự thức dậy sớm để chuẩn bị đi học không? 
  5. Nếu gặp những khó khăn thì theo con, trước hết nên dựa vào ai để bảo vệ con? Vì sao?