“Trí tuệ và tình yêu thương đến từ sự chú tâm”
Ngày xưa, ở vương quốc Ấn Độ cổ, có một vị vua nổi tiếng trí tuệ và tràn đầy tình yêu thương. Vương quốc ông rất thịnh vượng, thần dân của ông ai nấy cũng đều rất hạnh phúc và đoàn kết lẫn nhau. Chiến tranh hay các tệ nạn xã hội rất hiếm khi xảy ra trong thời gian ông trị vì.
Một ngày kia, sứ giả của một vương quốc láng giềng đến ra mắt vua và nói:
- Tâu Bệ Hạ, đức vua nước chúng tôi rất kính trọng Bệ Hạ. Dưới sự dẫn dắt của Bệ Hạ mà đất nước này ngày càng giàu có, dân chúng thì ngày càng hạnh phúc. Không biết… Bệ Hạ đã làm bằng cách nào?
Rồi nhà vua kêu lính hầu mang ra cho vị sứ giả một bát cháo sữa thơm ngon và bảo vị sứ giả rằng, nếu muốn biết câu trả lời thì hảy ăn hết bát cháo sữa này.
Vị sứ giả nôn nóng muốn biết câu trả lời và cũng đang đói bụng nên đưa bát cháo lên miệng và húp một cách vội vàng. Sau khi vị sứ giả ăn xong, vua hỏi:
- Này ngươi, bát cháo sữa ngon không?
- Tâu Bệ Hạ, rất ngon ạ?
- Ngon như thế nào?
Khi được hỏi đến đây thì vị sứ giả ấp úng không biết trả lời như thế nào? Vì lúc nãy ông ăn nhanh quá, không kịp nếm được cháo có vị gì, trong cháo gồm những gì, hương thơm của bát cháo ra sao?
Lúc này vị vua nói tiếp:
- Này sứ giả, khi ta ăn một bát cháo sữa, ta sẽ không ăn một cách vội vã, hời hợt như ngươi. Ta sẽ ăn từng muỗng từng muỗng cháo, hết muỗng này đến muỗng khác. Ta nhận biết được bát cháo ta đang ăn gồm những gì, vị của nó ra sao, hương thơm của nó thế nào. Bằng cách chú tâm như thế, ta cảm được bát cháo ta ăn ngon như thế nào. Ta sẽ tự hỏi: Bát cháo này từ đâu mà đến? Và ta biết nó từ những người trong bếp đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết để nấu nên bát cháo này cho ta ăn, ta biết những nguyên liệu làm nên bát cháo này là gạo và ngũ cốc từ những người nông dân cơ cực trồng nên. Nắng, gió, mưa, đất đai cũng đóng góp nên sự sinh trưởng của cây lúa và hoa màu. Khi nghĩ như thế, ta biết ơn tất cả. Trong niềm biết ơn ấy, ta ăn bát cháo sữa như thể đấy là món quà quý giá nhất mà ta may mắn nhận được.
- Và… ta làm tất cả mọi việc bằng sự chú tâm và suy niệm như thế đấy! Trí tuệ và tình yêu thương đến với ta một cách tự nhiên để ta biết ta phải làm gì và làm như thế nào cho nhân dân ta được sung túc và hạnh phúc nhất!
BA MẸ HỎI CON CÁC CÂU SAU NHÉ!
- Con hãy cho biết, vì sao vị sứ giả không thể trả lời câu hỏi của Đức vua “Bát cháo ngon như thế nào?” ?
- Đức vua đã ăn một bát cháo sữa như thế nào?
- Con thích cách ăn một bát cháo sữa của ai, vị sứ giả hay vị vua? Vì sao?
- * Ở nhà và ở trường, con có ăn giống cách vị vua ăn một bát cháo sữa không? Con hãy kể về một bữa ăn của con nhé! (Con ăn cơm với những món đồ ăn gì? Mềm hay cứng? Vị nó như thế nào? Hương nó ra sao? Con có biết ai đã nấu cơm và đồ ăn cho con ăn không? Con hãy cám ơn họ nhé!)
- ** Vì sao vị vua nói rằng nếu chúng ta làm tất cả mọi việc như cách ông ăn một bát cháo sữa thì Trí tuệ và tình yêu thương sẽ đến với chúng ta một cách tự nhiên?